Saturday, August 20, 2022

Trần Thị Nhơn BẮT ĐẦU TỪ MỘT CHIỀU THU

Bắt đầu từ một chiều thu Từ nơi ấy một phong thư bay về Lời anh tha thiết say mê Nói cùng em lúc bốn bề lặng im Lời anh như đón như tìm Như phân vân lại như còn thanh minh Em nghe tiếng đập tim mình Tiếng trong lẫn với tiếng chìm lo âu Ở đâu anh đang ở đâu? Rừng biên giới tím một màu xa xôi Bắt đầu chỉ có thế thôi Thế rồi anh đã nói lời yêu em Cho em làm tán lá êm Che cho giấc ngủ anh mềm bóng cây Cho em làm giếng nước đầy Đợi chờ anh giữa những ngày hành quân Cho em làm cả mùa xuân Mở muôn búp lá thì thầm ru anh. Báo Văn nghệ số 10, 6/3/1982

Thursday, August 4, 2022

Trần Thị Nhơn CHIA TAY TRONG ĐÊM MÙA HẠ

Một tối mùa hè anh gõ cửa phòng em Rồi đứng đợi dưới hàng cây sẫm tối Em mở cửa lá rèm bay bối rối Lần đầu tiên hò hẹn trong đời Đi giữa phố đông em ngỡ phố không người Không tiếng xe đi không xạc xào tiếng lá Chỉ có tiếng những ngón tay anh thủ thỉ Với bàn tay em - chiếc lá non mềm Đêm không trăng không gian rộng vô cùng Cây phượng đứng lá cành chao trước gió Trong đêm tối thoáng một chùm hoa đỏ Và những lời từ biệt cháy trên môi Ngày mai, ngày mai anh đã đi rồi Anh đến chốn biên thùy còn âm vang tiếng súng Để lại nơi đây một đêm hè xáo động Và một chùm hoa đỏ chói sắc mong chờ Em trở lại phòng em cánh cửa khép hờ Khung cửa sáng dưới vòm cây sẫm tối Cơn gió thoảng ngọn đèn đường chao vội Phố không người hàng cây hát miên man. Nguồn: Báo Văn Nghệ số 10 (905), Thứ bảy, 7/2/1981.

Bài thơ MÙA YÊU DẤU CỦA TRẦN THỊ NHƠN

MÙA YÊU DẤU Bắt đầu là tiếng bầy chim Giữa ngày xuân ấy như tìm gọi em Tiếng chim náo động sau rèm Bất ngờ thức tỉnh bao niềm tin yêu Bắt đầu từ một buổi chiều Trên con đê rộng rất nhiều cỏ may Cầm bông cúc dại trên tay Thấy mùi hương lạ bay đầy không gian Trời xanh xanh đến bàng hoàng dòng sông lặng chảy mênh mang sắc hồng Nói cùng em cánh buồm căng Nói cùng em sắc hoa vàng ven đê Rằng mùa xuân đã trở về Cắt ngang cuộc sống bộn bề lo toan Hoa mùa xuân nở hồn nhiên Sáng bừng lên suốt dọc triền đê cao Mùa xuân như thể mời chào Sắc xuân xanh đến nôn nao lòng người Mùa xuân quyến rũ mãi thôi Mùa xuân thầm thỉ những lời vân vi Thế rồi em đã ra đi Em chia tay với những gì thân quen Và em đã gặp được anh Tình ta không hẹn mà thành nhân duyên Bắt đầu từ đấy mùa xuân Thành mùa yêu dấu muôn phần trong em. Nguồn: Tuyển thơ tác giả nữ Việt Nam, Nhà xuất bản Phụ nữ, năm 2000.