Giá gom được nỗi buồn
Giá gom được nỗi buồn như lá rụng
Tôi sẽ đốt đi cho khói lên trời
Giá kéo được thành tơ nỗi nhớ
Tôi dệt thành áo mỏng tặng em thôi
Giá mỗi bông hoa chuộc được một lỗi lầm
Tôi sẽ tặng em những bông hoa đẹp nhất
Giá những câu thơ đủ làm hạnh phúc
Suốt cuộc đời tôi sẽ viết cho em
Nhưng rồi hoa chẳng chuộc được lỗi lầm
Nên những câu thơ hóa thành tẻ nhạt
Nỗi nhớ cũng không kéo thành tơ được
Tôi ngồi đốt nỗi buồn mãi chẳng thành tro.
Lương Duyên Tâm
(Rút từ tập Thơ giữa hai mùa, Nhà
xuất bản Hội nhà văn 1999)
No comments:
Post a Comment