Thursday, April 4, 2013

Bài thơ Con ruồi của nhà thơ Séc Miroslav Holub Lương Duyên Tâm dịch


Con ruồi

Con ruồi cái đậu trên cành liễu
quan sát một phần trận đánh Cracy
tiếng la hét
tiếng thở
tiếng rên rỉ
tiếng bước chân và tiếng người đổ xuống

Lúc diễn ra cuộc tấn công thứ mười bốn
của kỵ binh Pháp
nó giao phối với con ruồi đực mắt nâu
đến từ Vadincourt

Nó cọ hai chân vào nhau
trên con ngựa bị phanh thây
suy ngẫm
về sự bất tử của loài ruồi

Nó bình yên đậu xuống
Cái lưỡi xanh của công tước Clairvaux

Khi im lặng ngự trị
những tiếng rì rầm của sự thối rữa lan toả
chỉ còn vài cái tay, cái chân
co giật dưới những tán cây sồi
nó bắt đầu đẻ trứng
vào một con mắt
của Johann Uhr
sĩ quan phụ trách vũ khí của nhà vua

Rồi nó bị mổ
bởi một con chim én
bay đến từ đám cháy ở Estress

Lương Duyên Tâm dịch


Tạp chí Thơ (số 4-2010), Hội nhà văn Việt Nam

 

Bài thơ Gặp nhau trong thang máy của nhà thơ Séc Vladimir Holan Lương Duyên Tâm dịch


Gặp nhau trong thang máy

Chúng tôi bước vào thang máy. Chỉ hai người
Chúng tôi nhìn nhau và đó là tất cả
Hai cuộc đời trong khoảnh khắc bỗng đầy hạnh phúc
Tại tầng năm nàng bước ra tôi tiếp tục đi lên
Tôi biết mình sẽ không bao giờ còn được gặp lại nàng
Đó là cuộc gặp một lần trong đời
Nếu tôi đi theo nàng tôi sẽ thành một kẻ điên
Còn nếu nàng quay trở lại với tôi
Thì đó là câu chuyện chỉ xảy ra ở thế giới khác.

Lương Duyên Tâm dịch

Bài thơ Hãy đến và mở cửa của nhà thơ Séc Miroslav Holub Lương Duyên Tâm dịch


Hãy đến và mở cửa

 

Hãy đến và mở cửa
Có thể phía ấy là ngoài trời
cái cây hay cánh rừng
hay một thành phố kỳ diệu

Hãy đến và mở cửa
Có thể ở đó có con chó đang sục sạo
Có thể ở đó có một khuôn mặt
một con mắt
hoặc một bức tranh
của bức tranh

Hãy đến và mở cửa
Nếu ở đó có sương mù
sương mù sẽ tan

Hãy đến và mở cửa
Ngay cả khi nơi đó chỉ có
bóng đêm đang qua
ngay cả khi nơi đó chỉ có
gió lồng lộng thổi
ngay cả khi ở đó
chẳng có gì
hãy đến và mở cửa

Hay ít ra
cũng có
một cơn gió lùa

 

Lương Duyên Tâm dịch


Tạp chí Thơ số 4-2010, Hội nhà văn Việt Nam

Bài thơ Napoleon của nhà thơ Séc Miroslav Holub Lương Duyên Tâm dịch


Napoleon

 

Các em
Napoleon được sinh ra năm nào
thầy giáo hỏi

Một nghìn năm trước, bọn trẻ nói
Năm ngoái, bọn trẻ nói
Không ai biết

Các em
Napoleon đã làm gì
thầy giáo hỏi

Đã chiến thắng trong chiến tranh, bọn trẻ nói
Đã thua trong chiến tranh, bọn trẻ nói
Không ai biết

Ông hàng thịt chỗ em có một con chó
Ông ấy gọi nó là Napoleon
František nói
Ông ấy thường đánh nó và con chó đã chết
vì đói
hồi năm ngoái

Và tất cả bọn trẻ giờ đây đều thương
Napoleon

 

Lương Duyên Tâm dịch


Tạp chí Thơ số 4-2010, Hội nhà văn Việt Nam

Monday, April 1, 2013

Bài thơ Mùa yêu dấu của Trần Thị Nhơn


Mùa yêu dấu

 

Bắt đầu là tiếng bầy chim

Giữa ngày xuân ấy như tìm gọi em

Tiếng chim náo động sau rèm

Bất ngờ thức tỉnh bao niềm tin yêu

 

Bắt đầu từ một buổi chiều

Trên con đê rộng rất nhiều cỏ may

Cầm bông cúc dại trên tay

Thấy mùi hương lạ bay đầy không gian



 

Trời xanh xanh đến bàng hoàng

Dòng sông lặng chảy mênh mang sắc hồng

Nói cùng em cánh buồm căng

Nói cùng em sắc hoa vàng ven đê

 

Rằng mùa xuân đã trở về

Cắt ngang cuộc sống bộn bề lo toan

Hoa mùa xuân nở hồn nhiên

Sáng bừng lên suốt dọc triền đê cao

 

Mùa xuân như thể mời chào

Sắc xuân xanh đến nôn nao lòng người

Mùa xuân quyến rũ mãi thôi

Mùa xuân thủ thỉ những lời vân vi

 

Thế rồi em đã ra đi

Em chia tay với những gì thân quen

Và em đã gặp được anh

Tình ta không hẹn mà thành nhân duyên

 

Bắt đầu từ đấy mùa xuân

Thành mùa yêu dấu muôn phần trong em.

 
Trần Thị Nhơn

 
(Rút từ tập Tuyển thơ các tác giả nữ Việt Nam. Nhà xuất bản Phụ nữ, năm 2000)

 

 

Bài thơ Buổi sáng chuyển mùa của Trần Thị Nhơn


Buổi sáng chuyển mùa

 

Thế là một mùa hè đầy mưa gió đã đi qua

Những chiếc lá mùa thu rơi vào cửa sổ

Gió thanh thản thổi mềm thảm cỏ

Buổi sáng chuyển mùa nắng cũng dịu dàng hơn

 

Dù khắc khoải chờ mong nhưng em vẫn bồn chồn

Khi đột ngột heo may về gọi cửa

Đã qua rồi những tháng ngày nắng lửa

Cơn gió đầu mùa mát rượi bàn tay

 

Em đi một mình giữa hai hàng cây

Thấy gió thổi rối bời trên tán lá

Gió nhắc nhớ những tháng ngày gian khó

Khi hai chúng mình mỗi đứa một miền xa

 

Hạnh phúc em hằng mơ là yên ấm dưới mái nhà

Anh sẽ yêu em hơn sau tháng ngày xa cách

Hoa đồng tiền tươi hồng bên giá sách

Ngọn đèn đêm tỏa sáng xuống trang thơ

 

Nhặt chiếc lá mùa thu rơi ở hiên nhà

Em soi mặt vào dòng sông thời gian chảy xiết

Thấy thấp thoáng những nếp nhăn mờ hằn nơi khóe mắt

Lại tiếc một mùa hè đầy mưa gió đã đi qua.

 

Trần Thị Nhơn