Sông Cầu
Con sông ấy nước mềm như dải lụa
Nên câu dân ca êm dịu lạ thường
Anh đã qua sông còn ngoảnh lại
Câu quan họ nào níu vạt áo anh?
Đâu dòng cũ lênh đênh thuyền quan họ
Đâu dải lưng xanh, yếm đỏ, nón ba tầm?
Ai đã khóc mưa đầm vạt áo
Để bây giờ thanh thản một dòng trong.
Giờ em không đội nón ba tầm, không thắt lưng hoa lý
Câu hát tiễn người đi em hát bên đường
Không trang điểm, không phông màn khép mở
Mà anh nghe thương đến nao lòng
Phải câu hát người ơi nhiều luyến láy
Em hát lên ở phía sông Cầu
Nên anh cứ soi tìm nơi bến nước
Chiếc bóng mình mờ ảo dưới dòng sâu?
Rồi tối mai thả hồn theo nhịp phách
Câu dân ca theo gió sẽ bay về
Lại thấp thoáng con sông Cầu êm ả
Chảy giữa đôi bờ tĩnh lặng làng quê.
Lương Duyên Tâm
No comments:
Post a Comment